From chuchać + -nąć.
chuchnąć pf (imperfective chuchać)
- (intransitive, colloquial) to blow, to puff (to exhale)
Conjugation of chuchnąć pf
|
chuchnąć
|
chuchnę
|
chuchniemy
|
chuchniesz
|
chuchniecie
|
chuchnie
|
chuchną
|
chuchnie się
|
chuchnąłem, -(e)m chuchnął
|
chuchnęłam, -(e)m chuchnęła
|
chuchnęłom, -(e)m chuchnęło
|
chuchnęliśmy, -(e)śmy chuchnęli
|
chuchnęłyśmy, -(e)śmy chuchnęły
|
chuchnąłeś, -(e)ś chuchnął
|
chuchnęłaś, -(e)ś chuchnęła
|
chuchnęłoś, -(e)ś chuchnęło
|
chuchnęliście, -(e)ście chuchnęli
|
chuchnęłyście, -(e)ście chuchnęły
|
chuchnął
|
chuchnęła
|
chuchnęło
|
chuchnęli
|
chuchnęły
|
chuchnięto
|
chuchnąłbym, bym chuchnął
|
chuchnęłabym, bym chuchnęła
|
chuchnęłobym, bym chuchnęło
|
chuchnęlibyśmy, byśmy chuchnęli
|
chuchnęłybyśmy, byśmy chuchnęły
|
chuchnąłbyś, byś chuchnął
|
chuchnęłabyś, byś chuchnęła
|
chuchnęłobyś, byś chuchnęło
|
chuchnęlibyście, byście chuchnęli
|
chuchnęłybyście, byście chuchnęły
|
chuchnąłby, by chuchnął
|
chuchnęłaby, by chuchnęła
|
chuchnęłoby, by chuchnęło
|
chuchnęliby, by chuchnęli
|
chuchnęłyby, by chuchnęły
|
chuchnięto by
|
niech chuchnę
|
chuchnijmy
|
chuchnij
|
chuchnijcie
|
niech chuchnie
|
niech chuchną
|
chuchnąwszy
|
chuchnięcie
|
- chuchnąć in Wielki słownik języka polskiego, Instytut Języka Polskiego PAN
- chuchnąć in Polish dictionaries at PWN